Ca sĩ Lê Tuấn viết về những kỷ niệm với tiếng hát danh ca Lệ Thu

Đăng lúc: 3:10 am, Ngày 03/01/2021

Trên trang cá nhân, khi nghe tin danh ca Lệ Thu mắc Covid-19 đang được cấp cứu, ca sĩ Lê Tuấn đã có bài viết về kỷ niệm của anh với idol nhạc Việt đầu tiên trong đời anh.

Năm 1969 khi gia đình tôi khai trương quán cà phê nhạc máy Akai thì tôi được dịp nghe tới nghe lui mỗi ngày vài bận một tape nhạc 2 mặt x 45 phút, và tôi dù chỉ là đứa con nít nhưng đã biết ghiền nghe giọng hát của danh ca Lệ Thu, từ bài Xin mặt trời ngủ yên, nghe tới mức thuộc lòng dù chẳng hiểu hết lời bài hát, và cho đến bây giờ vẫn chưa hiểu hết ý nghĩa lời bài hát đầy chất jazz ấy của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Mà nhạc Trịnh có bài nào mà nghe hiểu hết từ đầu bao giờ, và có thể mỗi người nghe sẽ hiểu khác nhau bởi ý thức hệ và hoàn cảnh xã hội. 
 
Mỗi khi có mặt ở quán nhà là tôi như bị thôi miên bởi Xin mặt trời ngủ yên + Lệ Thu, ngay cả sắp lên giường lúc 21g30, tôi cũng cố đợi nghe hết bài hát ấy rồi mới yên lòng nhắm mắt...ngủ. Thật ra trước đó tôi từng thích nghe Lệ Thu qua làn sóng điện với Lời buồn Thánh nằm trên căn gác đìu hiu, và Chiều mưa không có em bờ đá công viên âm thầm (Mùa thu trong mưa) lúc trời chiều Sài Gòn đổ mưa lành lạnh. Có lẽ ngày xưa biên tập viên Đài phát thanh rất nhạy bén với thời tiết nên phát sóng bài hát nào là trúng  tim đen thính giả ghiền nghe nhạc trên radio và  cũng có lẽ Tuấn tôi là một đứa trẻ có tâm hồn say mê ca nhạc từ hồi còn nằm nôi hay trong bụng mẹ.
Hình ảnh danh ca Lệ Thu được ca sĩ Lê Tuấn đưa lên trang cá nhân
 
Và thế là tape nhạc nào của quán cũng phải có Lệ Thu hát mỗi mặt 1 bài. Ôi biết bao nhiêu bài cô hát mà tôi đã nghe trăm lần như Ngậm ngùi, Mùa thu chết, Nước mắt mùa thu, Lệ đá, Bóng chiều tà, Hạ trắng, Hỏi người còn nhớ đến ta, ngay cả Mùa thu lá bay (lời Việt: Nam Lộc) và bài hát mà tôi thích nghe mà lại sợ ma - Đừng bỏ em một mình, vì cô hát lành lạnh nổi hết da gà với lời lẽ hết sức liêu trai ma mị. Rồi bài Hẹn hò, Nếu một mai em sẽ qua đời, Xin còn gọi tên nhau, Người về, Thu hát cho người...Tôi còn biết mình may mắn hơn rất nhiều người là từng được đến phòng trà Ritz đường Trần Hưng Đạo để thưởng thức Giờ Lệ Thu trên sân khấu trang trí toàn giấy bạc và ánh đèn spot-light sau các ngôi sao Jo Marcel, Tiny Young, Như An, Diane, Billy Shane, Anh Khoa... Sau này khi đi hát, tôi hay nghe từ vedette xài cho các ca sĩ ăn khách hàng đầu, nhưng với tôi Lệ Thu chính là vedette của nhiều ngôi sao khác vì phần trình diễn của cô độc lập và riêng một góc trời.
 
Đến lớp 12 tôi mới lần đầu xem được Lệ Thu bằng xương bằng thịt trên sân khấu với bài cổ điển Serenade (lời Việt: Phạm Duy). Ôi trời, tuyệt vời trên tất cả! Vì trước đó tôi chưa từng nghe cô hát bao giờ. Và thế là cứ mỗi tour Đoàn Kim Cương về rạp Tân Định hay Gia Định là tôi mua vé vào xem, chủ yếu phần ca sĩ Lệ Thu, Phương Hồng Quế, Thái Châu, Phương Đại, Mai Xuân tôi rất yêu mến. Và Serenade luôn là bài hit của Lệ Thu, bất kỳ vở kịch phần chính hôm đó là Dưới 2 màu áo, Lá sầu riêng hay Tania (vở xã hội Nga). Và nếu ai có hỏi lý do tôi thích Lệ Thu ngay từ còn bé, tôi sẽ luôn nói vì giọng hát cô rõ lời, thu hút từng câu từng chữ, tiếng hát cô sang trọng; tuy vóc dáng nhỏ nhắn nhưng nhìn cô trong chiếc áo dài trắng trên sân khấu rất sang cả mà ít ai có được. Ngay cả vẻ đẹp khuôn mặt cô lên TV trước 1975 cũng thuộc type quý phái...
  
Tôi cứ tiếc ngẩn ngơ là chưa có cơ hội hát cùng sân khấu với danh ca Lệ Thu mà tôi đã ước mơ từ hồi 17 tuổi. 
 
Câu nói rất quen: "Khán giả sẽ quên nghệ sĩ nhưng nghệ sĩ không bao giờ quên được khán giả" rất đúng với tôi. Và cho dù quy luật tre tàn măng mọc nhưng với tôi, cô Lệ Thu mãi mãi là tiếng hát thần tượng lúc thiếu thời của Lê Tuấn...
 
Ca sĩ Lê Tuấn

Đọc thêm các bài khác