Showbiz Việt từng chấn động khi danh hài Hồng Tơ bị bắt vì tội đánh bạc. Sau đó anh được tại ngoại vì "phạm tội ít nghiêm trọng, thành khẩn khai báo, cư trú rõ ràng, gia đình có đơn xin bảo lãnh".
Những ngày qua cuộc sống của anh ra sao?
-Thoáng chốc đã hơn 2 tháng, sự việc tôi bị bắt vì tội đánh bạc vừa qua là một ám ảnh của đời mình. Nếm đủ hương vị cay đắng lẫn ngọt ngào của cuộc đời, tôi cũng không hình dung được mình phải trải qua những tháng ngày u buồn như thế. Đau lắm bạn ạ, nó giống như đang ngủ một đêm thức dậy, mọi việc trở nên ồn ào và náo động khác thường. Trớ trêu một điều là tôi không hề hay biết điều gì, vì khi ở trong trại, mọi tin tức cũng như việc liên lạc với gia đình đều bị "cắt" hết.
Thời gian đó buồn nhất là đám tang anh Lê Bình mình không hề biết, rồi cái chết của anh Giang Châu, tôi cũng không thắp được cho anh nén nhang. Nhìn chủ nhiệm Tần mất, bầu Xuân mất, cậu em bên đoàn cải lương thân thiết từ những ngày đầu đi hát cũng đi cùng trong một tháng, tôi nhận ra bạn bè ra đi quá nhiều. So với họ, "tai nạn" của mình dường như còn... quá nhỏ!
Điều gì đã xảy ra với anh trong ngày định mệnh ấy?
-Quán café Nhớ kỷ niệm tôi làm chủ quán, anh em tới ủng hộ và trò chuyện như một lẽ thường tình. Chuyện đánh bạc thật ra không "lớn" như nhiều người nghĩ nhưng trên bàn bạc chỉ 15 triệu thôi thì cũng là vi phạm rồi.
Tôi phải chấp hành nghiêm chỉnh theo đúng luật để các anh điều tra và khi thấy sự việc không nghiêm trọng, tôi cũng không cần thiết ở lại trại nữa. Với tôi, việc cờ bạc từng làm tan nhà nát cửa, hơn ai hết tôi phải hiểu, không có lý do gì lại dính vào con đường đỏ đen. Sự việc xảy ra lần này chẳng qua là một buổi giải trí của những người bạn, có người từ nước ngoài về nên vụ việc cần phải có điều tra cho rõ hơn thôi.
Anh nghiệm ra điều gì trong lần "tai nạn" như thế này?
-Đã là nghệ sĩ phải gìn giữ ý thức, không thể xuề xoà rồi phạm vào những điều nhạy cảm. Có một một thời gian ngắn tôi lo sợ đủ điều, và luôn đắn đo suy nghĩ rất kỹ trước khi mình muốn làm một điều gì. Tôi như con chim sợ cành cong, thấy gió đã run.
Ngày tôi được về nhà, tất cả như một bầu trời xán lạn, rất nhiều anh chị em thân thiết đến thăm, rồi chúc mừng. Nói thiệt tôi vui nhưng cũng ngại lắm, giống như mình vừa phạm lỗi lầm với những người từng yêu thương mình. Có lẽ chính sự yêu thương đồng cảm của họ đã giúp tôi rất nhiều trong việc trở lại với đời sống bình thường.
Có lẽ chính sự yêu thương đồng cảm của họ đã giúp tôi rất nhiều trong việc trở lại với đời sống bình thường.
Một Hồng Tơ hài hước, hoà đồng rất nghĩa khí với nhiều anh em, giờ đây hình như đã thay đổi rất nhiều, tự tìm những điều an nhiên trong cuộc sống với vợ con của mình?
-Như bạn thấy, một ngày của tôi bây giờ là phụ vợ bưng bê café, cơm nước và trò chuyện với các khách hàng thân thiết. Từng tuổi này, khi trải qua nhiều biến cố thăng trầm, tự nhiên mình chỉ muốn mọi việc nhẹ nhàng hơn. Tôi âm thầm với những thú vui như nuôi chim, chơi cá cảnh… như nghiệm lại cuộc đời mình.
Thế còn việc đi diễn hay những dự án sắp tới của anh?
-Giờ là lúc tôi phải tự nhìn nhận lại chính mình, rất cần một khoảng lặng để thấu đáo mọi việc đã xảy ra. Cũng còn nhiều lời mời từ các bầu show, đạo diễn nhưng tôi thấy chưa tự tin lắm nên xin khất lại. Trước mắt chỉ dám ''chơi'' ở những buổi tiệc với người thân, vì tôi biết họ vẫn còn yêu mến mình. Chứ bây giờ bước ra sân khấu dù 100 người vỗ tay cổ vũ, chỉ cần vài cần phản ứng là tôi cảm thấy tổn thương ngay.
Sắp tới tôi lên lịch thu âm những ca khúc trữ tình với ca sĩ trẻ, vừa nâng đỡ các em cũng vừa giúp mình khuây khoả bên cung đàn tiếng nhạc.
Trải qua 60 năm cuộc đời, nhìn lại chặng đường nghệ thuật của mình, anh thấy có điều gì ấn tượng?
-Giờ nghiệm lại, tôi thấy mình quá may mắn. Đi vào nghề bằng lòng đam mê chứ có bài bản gì đâu. Phải lăn lộn gầm cầu, ngủ dưới sàn sân khấu, trốn nhà đi hát, đóng rất nhiều vai quân sĩ, làm lặt vặt gần hết các công việc lon ton... Nhờ chất giọng đặc trưng, mình cũng hát ê a vài ba câu vọng cổ rất mùi rồi trở thành anh kép hài trong các đoàn hát. Phải nói thành danh như ngày nay là cả một chặng đường gian nan chứ đâu phải dạng ngồi mát ăn bát vàng...
Lữ Đắc Long/Theo VietnamNet